24/02/2023 120 lượt xem
Phóng to/ thu nhỏ chữ:

Gen Z & Những Mơ Mộng Về Bức Tranh Màu Hồng Của Nghề Sale Bất Động Sản

Tôi là một cô gái thuộc thế hệ Gen Z, nguyên quán Sài Gòn 21 năm tại Quận 8. Cũng đang nằm trong độ tuổi “đầu đời” cần phải trải nghiệm cuộc sống nói chung và học hỏi nhiều điều trong công việc nói riêng. Nếu là nam thì cứ tạm gọi đây là giai đoạn đang xây dựng cơ ngơi, còn nếu là nữ thì… Cũng không biết nữa. Nhưng nếu là tôi, tôi đang rèn luyện sự tự tin và tự giác trong công việc.

Chị em nào thuộc thế hệ Gen Z đang muốn rèn luyện điều gì thì cứ bình luận phía dưới để tôi xem tôi còn thiếu điểm nào cần bổ sung không nhé!

Tôi có vài người bạn, một số người biết tôi làm sale, một số thì không. Đọc tới đây thì chắc chắn các anh em sẽ bảo là “Sao không tự tin giới thiệu cho tất cả mọi người biết tôi làm sale bất động sản?”. Tôi có, nhưng chỉ chia sẻ cho những người bạn tôi thường xuyên liên lạc còn những người không mấy thân thiết, họ tự biết thì biết, không thì thôi.

Tôi thuộc tuýp người khá ít bàn bạc những chủ đề liên quan đến công việc cùng các bạn tôi. Trừ khi nào họ hỏi hoặc cần thông tin gì từ công việc tôi đang làm. Tôi sẽ hỗ trợ và sẵn sàng chia sẻ.

gen-z

Trước khi là một chuyên viên tư vấn (dùng “chuyên viên” để tôn trọng vị trí các anh chị đang làm nhé, chứ tôi là nhân viên bình thường), tôi đã từng làm phục vụ kiêm pha chế. Tôi “ra đời” từ lúc 15-16 tuổi, ai sai gì làm đó, đúng nghĩa “bốc vác” thực thụ. Năm 17 tuổi, tôi làm pha chế ở 1 quán cafe bên quận 3, chủ quán tôi là môi giới nhà đất. Có một lần đang quét rác, lau chùi bàn ghế, ôm một đống ly vô quầy để rửa thì tôi thấy anh chủ quán đem những 5-6 cọc tiền xấp chồng những tờ 500 ung dung ngồi đếm. Tôi đem hết đống ly vào trong rồi chạy ra tíu tít hỏi:

”Trời anh Hải tiền nhiều dữ ta! Làm bất động sản là đếm tiền vậy đó hả anh?”

Anh Hải cười mỉm (chắc cười vô mặt vì sự ngây thơ của tôi), anh trả lời:

– “Ừ em. Thích không? Chừng nào em học xong?”

”Hết năm sau em mới tốt nghiệp cấp 3, mà em còn học Đại học nữa”

– “Ừa khi nào học xong rồi về đây làm, anh chỉ cho.”

”Chội vậy hả? Em cảm ơn anh Hải nhiều.”

Và sau đó tôi bắt đầu mơ mộng nghĩ ra một viễn cảnh đầy màu hồng của công việc “Chuyên viên tư vấn Bất động sản”. Thậm chí lúc đó tôi còn không hiểu khái niệm của bất động sản là gì. Nhắc đến công việc này, tôi chỉ hình dung được chữ “giàu” và chữ “tiền” ở thời điểm đó. Mà tôi không biết rằng những gì tôi thấy chỉ là kết quả, còn quá trình thì…. Ok đã đến lúc ngừng bản xài thử, giờ phải nạp VIP trải nghiệm sự thật rồi các anh em ơi. =)))

Mặc dù vẫn nhớ lời dặn dò của anh Hải “Khi nào học xong rồi về đây anh chỉ cho”. Nhưng sau nhiều năm thì tôi cũng không còn liên lạc với anh Hải nữa, giờ anh cũng không còn hoạt động quán cafe bên quận 3. Cố tình tìm việc Marketing không xuất hiện, vô tình lên TopCV thấy toàn Chuyên viên tư vấn BĐS nên đành apply luôn. =)))

Tôi là một trang giấy mới, đến giờ vẫn còn mới và còn rất nhiều bài học để nguệch ngoạc lên 1 trang giấy như tôi. Tôi bắt đầu công việc vào tháng 12 năm 2021. Tôi thật sự cảm thấy choáng ngợp vì những anh chị xung quanh rất giỏi, còn tôi lại là em út và chưa từng có kinh nghiệm. Cũng là lần đầu tiên thử thách ở vị trí này, tôi đã từng khá thụ động, rụt rè, thậm chí hiệu suất làm việc cũng chậm so với các anh chị xung quanh. Học mãi 1 dự án mà không xong, lúc đó còn trẻ người non dạ mà, chưa có nhận thức về trách nhiệm công việc, lười biếng, đã vậy cũng không có kỷ luật về thời gian làm việc nữa. May là không có ai bằng tuổi làm chung, chứ có thì lại bị cười vô mặt cho! Nhiều khi áp lực nhân đôi.

”Salephone” – Ối giời ôi đây là một nỗi ám ảnh kinh hoàng của tôi trong thời điểm tôi mới bắt đầu công việc này. Tôi không phải nhát đến mức không dám nói chuyện với người lạ, vấn đề là tôi sợ bị chửi, sợ bị cúp máy ngang, sợ quê, sợ nhiều thứ. Ai mà không có lần đầu tiên đúng không anh em? Lần đầu telesale tôi như bị ép nói, trông giống như robot của ChatGPT (Nhưng ít ra con này còn lợi hại hơn tôi, nó có kiến thức còn tôi là nờ ô nô). Gọi điện giới thiệu dự án thì ngập ngừng, ngữ điệu không nhấn nhá rõ ràng. Nhìn các anh chị còn lại salephone quyết liệt thật! Salephone khô máu, salephone ngập lửa luôn, salephone phiêu đến mức mà không lẽ giờ tôi kêu các anh chị ship 100m2 qua Dương Bá Trạc luôn ấy.

Cũng có đợt tôi cafe sáng với một ông anh đồng nghiệp. Hai anh em đang bàn về kế hoạch sắp tới thì khách hàng gọi. Vừa bắt máy lên là anh ấy nói chuyện như rồng bay phượng múa. Câu từ giao tiếp rất tự nhiên và uyển chuyển chứ không nghe như kiểu bị ép nói. Tôi thấy anh ấy giao tiếp hay quá, tôi nói:

“Anh nói chuyện nghe ghiền thật. Làm sao để nói chuyện giống anh kiểu nghe mềm dịu nhưng vẫn cứng?”

Anh ấy cười, anh ấy bảo:

– “Mốt em tới tuổi như tụi anh thì em tự biết cách nói chuyện à chứ giờ không cần đâu. Muốn có quan hệ thì xởi lởi nhiều lên em thì đầu em tự nhiên tuông ra nhiều câu.”

Hóa ra đó giờ tôi cứ bị lầm tưởng. Cứ nghĩ chỉ cần ở ngoài biết cách ăn nói một chút là yên tâm mà làm BĐS. Cho đến khi làm rồi thì mới biết là không hề giống nhau. Xởi lởi trong công việc nó lại khác với giao tiếp thông thường ngoài đời sống. Sau 1 thời gian tôi mới nhận ra bên cạnh kiến thức thì còn phải có tài xởi lởi nữa. Xởi lởi vừa phải thôi, xởi lởi nhiều thì giả tạo lắm. Cuối cùng tôi nhận ra được kỹ năng giao tiếp trong cái nghề này đó là sự khéo léo. Không cần nói dài dòng lan man, chỉ cần dứt khoát, nói 1 câu mà túm gọn mọi ý nhưng vẫn không gây mích lòng cho đôi bên là thành công. Nhưng để đạt được như vậy, thì lại là 1 câu chuyện dài!

À, các anh em Gen Z nhớ là nên xởi lởi chứ không nên xờ lờ nhé.

Các anh em Gen Z có bị trường hợp này giống tôi không? Các bạn bè của tôi đấy, nghe cái mác làm sale BĐS thôi, bọn nó hay trêu tôi:

”Đông Nghi làm BĐS tiền nhiều vậy xài sao hết”

”Làm nghề này sướng ha chỉ cần cái miệng lanh lanh xíu là có tiền”

”Thấy mấy người làm BĐS mặc sơ mi trắng, quần tây, giày tây, mặc vest đi xe hơi. Nhìn mắc sướng ghê, chỉ biết ước.”

Tôi cũng có tiền, mà tiền đình. Tôi không có mắc sướng, tôi mắc nợ. Tôi thật sự rất muốn nói những gì các bạn nhìn thấy, đó chỉ là hình thức, còn để mà hiểu rõ về tính chất công việc, mời các bạn lên gặp HR. Nhưng thôi kệ, tôi để bọn họ muốn nghĩ sao thì nghĩ, tôi lười giải thích.

Thôi, nghĩ như bọn nó cũng tạm gọi là tích cực đi. “Sơ mi trắng” – luôn là sự lựa chọn hàng đầu của các anh chị em khi làm việc trong một môi trường tạm gọi là văn phòng. Nhưng đó cũng là một “chiếc áo nhân phẩm”.

Tôi đi làm mặc sơ mi trắng, các bạn tôi nói nhìn trông giống đa cấp. Tôi đi tiệc chưa kịp thay đồ, xách theo cặp thì chúng nó hỏi tôi “Ủa bạn phục vụ bàn nào z”. Bọn nó như chứng kiến mọi quy luật của tạo hóa, không gì có thể che mắt được bọn nó. Các bạn của tôi trông như con mắt của vũ trụ.

Cũng vào một dịp khác, tôi cafe cuối tuần cùng với các bạn tôi. Trò chuyện một hồi thấy các bạn tôi bàn bạc khá nhiều đến chủ đề BĐS. Nhân tiện thì tôi hỏi luôn.

”Mày thấy sale BĐS sao?”

– “Thôi mày ơi, nhìn như đa cấp á”

”Sao gọi là đa cấp?”

– “Không biết, nhưng nói chung là nhìn cứ lùa gà sao sao á”

– “Mày hỏi để làm gì? Tính rủ tao vào làm BĐS à?”

”Không, vì tao thấy mày dẫn chứng không có cơ sở nên tao không đồng tình lắm. Thật ra mày nghĩ đúng nhưng đừng đánh đồng với quy chụp. Con người hình thành nên tổ chức mà, thì tổ chức cũng như con người thôi, cũng có nơi tốt nơi xấu. Nhưng để chọn được nơi tốt, nó còn phụ thuộc vào nhân phẩm của mày nữa.”

”Mày cũng đừng đọc vài ba cái tin củ chuối hoặc nghe truyền miệng vài ba sự việc tai tiếng mà mày nghĩ tất cả đều lùa gà như nhau. Mày đủ sáng suốt thì trong đầu tự nảy ra tư duy phân loại còn không thì bị người khác tẩy não, vậy thôi.”

– “Nghe cách nói chuyện của mày giống cái màu mấy đứa “bênh” công việc quá. Thì tao nói vậy đó tại sau này tao cũng không có ý định làm sale BĐS đâu.”

Nghe nó nói đến đây thì tôi cũng không buồn cắt nghĩa tiếp nữa, tôi cũng không có nhu cầu đôi co với những người như vậy làm gì. Mặc dù người ta hay nói rằng nếu mình không “bẻ” lại thì người khác lại nghĩ họ đúng. Tôi cũng không quan trọng việc ai đúng ai sai, tại vì nếu tôi sai thì người khác không cần phải tự ái =)))) hahaha.

Đó là lý do tôi ít đề cập đến những vấn liên quan đến công việc khi nói chuyện với bạn bè. Đồng trang lứa với nhau nói chuyện nghe ngộ lắm. Thay vì đồng cảm hoặc ủng hộ thì lại chọn cách chê bai, kéo người khác xuống đáy. Bằng tuổi nhưng chỉ cần nói chuyện nghe “chênh” một xíu thôi thì bị coi là đang dạy đời liền, nhẹ hơn thì bị nói là “sao hay ga dẻ quá z”. Nhưng tôi nghĩ chỗ này thế hệ nào cũng vậy chứ không riêng gì Gen Z đâu. Ôi xin lỗi chứ tôi mà thuộc diện xuất chúng thì tôi còn ga dẻ x10 nhé. Trớ trêu thay, tôi ngược lại huhu. ?‍?

À không biết các anh em Gen Z khác có bị trường hợp trên chưa nhỉ?

Nhưng cũng phải công nhận làm sale là con đường phát triển bản thân nhanh nhất. Các anh em có đồng ý với tôi không? Đi làm như đi học, đã vậy còn được “nhà trường” trả tiền ngược lại vào cuối mỗi tháng nữa chứ.

Tôi còn phải cảm ơn công việc này vì đã giúp tôi nâng cao tần số, hiểu được giá trị khách hàng & giá trị bản thân mình. Được gặp gỡ với những khách hàng siêu giàu và các anh chị có tầm cỡ, có ảnh hưởng mà ở độ tuổi tôi hiếm có dịp gặp gỡ. Các anh chị xung quanh tôi đều rất nghĩa tình.

Đông Nghi biết là trong group có rất nhiều thành viên đồng trang lứa như Nghi nhưng vẫn chưa có dịp chia sẻ những oái ăm trong công việc đang gắn bó. Nhưng để đúc kết cái bài dài thòn này, Đông Nghi tổng hợp lại 5 điều để đem lại kết quả tốt trong quá trình các Gen Z làm việc như sau:

  • Tự giác
  • Tập trung
  • Kiên trì
  • Xởi lởi
  • Tự lập

Ngày chưa có kế hoạch làm việc, tôi lười biếng lắm, đa số làm việc theo cảm tính, thậm chí là không làm. Hết giờ đi về thôi. Tôi cũng có hỏi, tham khảo một số vấn đề thường gặp và cách xử lý. Ngoài ra thì tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc tôi sẽ phải tiếp 1 số trường hợp khó nữa, thấy khó quá cứ hay nhờ sự hỗ trợ của người khác. Nhưng cuối cùng tôi nhận ra, không ai “sống đời” với mình mãi. Hôm nay mình là em út nhưng chắc chắn ngày mai sẽ có người khác thay thế.

Cũng sẽ đến 1 giai đoạn mà Gen Z chúng ta “tới tuổi”, thiệt ra không phải đợi đến đúng tuổi thì mới thay đổi được quan điểm, tư duy và cách làm việc. Nó sẽ thay đổi nếu như các anh em chịu nhận ra từ sớm.

Và giờ tôi đã làm được.

Không ai mượt ngay từ bước khởi đầu, chỉ có người được tổ chọn thì may ra. Tôi cũng thất bại nhiều lần rồi mới nhận ra bài học đáng giá cho công việc của mình. Nên các anh em Gen Z nào muốn thử thách công việc này cứ mạnh dạn làm và cố gắng hết sức nhé. Ai sân si, nói này nọ, không công nhận sự cố gắng của các bạn thì mặc kệ họ. Bản tính con người vốn là vậy mà, ai cũng muốn tỏ ra thượng đẳng, không ai muốn thua thiệt ai.

Lời khuyên đôi khi chỉ mang tính chất tham khảo. Anh em Gen Z mà muốn biết mình có thật sự thay đổi hoặc phù hợp với công việc không thì chỉ có nước va chạm thì mới thức tỉnh ra thôi.

Tôi chắc chắn group này có rất nhiều các anh em Gen Z, tôi cũng rất muốn được nghe các anh em chia sẻ về những vấn đề trong quá trình các anh em gắn bó với công việc. Biết đâu các anh em vô tình được các đàn anh chị đi trước cố vấn những điều mình cần trau dồi thêm.

Tôi có khá nhiều những triết lý tâm đắc được các anh chị “tiêm” trong giai đoạn còn uốn nắn. Nhưng bài dài quá rồi, tôi sẽ chia sẻ vào dịp khác. Chân thành cảm ơn các anh em đã dành thời gian đọc hết bài post của tôi. Các anh em xứng đáng có 10 người yêu.

Tuy 2023 nhưng tôi vẫn chúc các anh em giữ mãi phong độ như 2019 nhé!

Chia sẻ của bạn trẻ: Võ Nguyễn Đông Nghi

Tác giả: Phúc Trịnh